Ngày ngày sau, Lương Hạnh và Hướng Hoành Thừa ngồi máy cất cánh quay trở lại Nam Thành.
Bạn đang xem: truyện ngôn tình có thai sau ly hôn
Buổi sáng sủa cô về cho tới mái ấm rồi nghỉ dưỡng nửa ngày, giờ chiều cô theo đuổi u Lương cho tới cơ sở y tế.
Lần khám đường bầu lịch này, Lương Hạnh buông lỏng thể trạng rộng lớn thật nhiều, có lẽ cô vẫn nghĩ về thông xuyên suốt một vài chuyện, không chỉ có thế nếu như cô mong muốn lưu giữ đứa bé lại thì chắc chắn cần giữ lại thể trạng rất tốt.
Cô phía trên nệm khám đường thấy u Lương bắt chặt tay bản thân thì ko ngoài cười cợt nói: “Mẹ, sao u còn stress rộng lớn con cái vậy.”
“Mẹ hoàn toàn có thể ko stress sao? Đây là con cháu nước ngoài của u đấy.”
Lương Hạnh cười cợt.
Bác sĩ cố kỉnh khí cụ đánh giá cho tới cô cũng ko ngoài cười cợt một giờ, thuận mồm hỏi: “Sao phụ vương đứa nhỏ bé ko đến?”
Lương Hạnh vẫn không thay đổi nụ cười cợt, coi bụng nhỏ tương đối nhô lên rồi khẽ nói: “Anh ấy chuồn công tác làm việc.”
Mẹ Lương ngay tức khắc đỏ rực đôi mắt, bà sợ hãi cô thấy nên xoay mặt mũi về phía hành lang cửa số, trong thâm tâm một vừa hai phải đau xót một vừa hai phải buồn buồn chán.
Bác sĩ gật đầu ko chất vấn lại, tiếp sau đó coi nhập màn hình hiển thị siêu thanh rộng lớn nửa ngày tự nhiên cười cợt nói: “Chúc mừng, cô có thai tuy vậy sinh.”
“…”
Lương Hạnh yên lặng bao nhiêu giây đùng một cái bắt lấy tay chưng sĩ, sửng sốt hỏi: “Mang bầu tuy vậy sinh? Không, ko sai chính không?”
Bác sĩ: “Kiểm tra sử dụng máy móc thì sao hoàn toàn có thể sai được chứ?”
Khuôn mặt mũi xinh đẹp nhất bừng nụ cười cợt sáng ngời, Lương Hạnh khích động bắt lấy tay mẹ Lương: “Mẹ, u với nghe thấy không? Con có thai tuy vậy sinh, với nhị đứa bé nhập bụng con cái.”
Cô thiệt sự ko thể tin cẩn được, nở nụ cười cợt thiệt tươi tắn, khóe môi cong lên, niềm hạnh phúc ngay tức khắc bao lấy cô.
Mẹ Lương thấy cô như thế thì sẽ càng đau xót.
Hai đứa nhỏ, còn tồn tại nhị người già nua chúng ta, phụ vương cô còn đang được ở nhập tù, về sau 1 mình cô chống hứng thế nào là chứ?
Nhưng u Lương lại ko đành lòng thương tổn cô nên chỉ có thể hoàn toàn có thể cười cợt êm ả dịu dàng xoa đầu cô nói: “Ừm, u nghe thấy rồi, ở trên đây với nhị nhỏ bé cưng, sau này con cần cẩn trọng cơ.”
“Vâng vâng.”
Lương Hạnh nghe chưng sĩ nhắn gửi dò xét thì sau cuối cô lại nghĩ về cho tới điều gì cơ, rằng với u Lương: “Mẹ, u ra phía bên ngoài đợi con cái một ít.”
Mẹ Lương gật đầu rồi xuất hiện ra phía bên ngoài.
Xem thêm: este nào sau đây tác dụng với dung dịch naoh thu được ancol metylic
Lương Hạnh thu lại nụ cười cợt bên trên mặt mũi, trang nghiêm nói: “Bác sĩ, tôi hoàn toàn có thể nhờ chưng sĩ một chuyện được ko.”
“Ừm, cô rằng chuồn.” Nữ chưng sĩ cực kỳ khách hàng sáo.
“Thông tin cẩn của người bị bệnh ở trên đây đều được lưu giữ kín đáo chính không?”
“Đương nhiên.”
Lương Hạnh cười cợt khẽ: “Vậy là đảm bảo chất lượng rồi, nếu như với người chất vấn chưng sĩ về chuyện đứa bé nhập bụng tôi thì tôi kỳ vọng chưng sĩ hoàn toàn có thể chung tôi lưu giữ kín đáo, tôi không thích tạo ra những phiền hà ko quan trọng.”
Triệu Mịch Thanh là một trong những người lanh lợi, cô không đủ can đảm kiên cố anh tiếp tục tin cẩn tưởng lời nói của tôi, lỡ anh cho những người chuồn khảo sát thì ko cần tiếp tục phiền phức sao?
Cho nên cô ko cho tới cơ sở y tế công lập tuy nhiên đặt điều lịch hứa với một dịch viên cá nhân giá chỉ cao, chưng sĩ tiếp tục đáp ứng một với 1, rằng thế nào cũng ko hề phí chi phí.
Nữ chưng sĩ ngay tức khắc suy luận cô là người phổ biến gì cơ nên vội vàng vàng gật đầu: “Chuyện này sẽ không trở nên vấn đề, cơ sở y tế của Cửa Hàng chúng tôi vô cùng tiếp tục đảm bảo chuyện riêng biệt của khách mặt hàng.”
Lương Hạnh cong môi nở nụ cười cợt chi chuẩn chỉnh với chưng sĩ.
Đúng là cơ sở y tế cá nhân, u nó, ko gọi là người bị bệnh tuy nhiên gọi là người tiêu dùng.
Sau Khi Lương Hạnh tách ngoài cơ sở y tế thì nụ cười cợt bên trên mặt mũi ko hề vơi bớt, liếc đôi mắt một chiếc cũng hoàn toàn có thể cảm biến được thể trạng của cô ấy vô cùng tốt.
Mang bầu tuy vậy sinh cơ, thể trạng hoàn toàn có thể ko đảm bảo chất lượng sao? May là trước khi cô không biến thành sảy bầu, nếu như không thì cô tiếp tục nhức lòng cho tới bị tiêu diệt thất lạc, là nhị sinh mạng cơ.
Nhưng u Lương coi cô, vẻ mong muốn nói lại thôi bao nhiêu lượt, bà yên lặng ko rằng, Lương Hạnh đã nhận được rời khỏi gì cơ, nửa đàng tạm dừng trước cổng trung tâm thương nghiệp, coi bà nói: “Mẹ, mẹ sao vậy? Sao… con cái thấy u ko hạnh phúc 1 chút nào vậy?”
Mẹ Lương nhíu mi coi cô bao nhiêu giây, vẫn u ám thở dài: “Hạnh, sau này… nhị đứa nhỏ bé của con cái cần làm thế nào bây giờ?”
Cho cho dù về sau cô mong muốn kết duyên, làm cái gi với người nam nhi nào là đồng ý nuôi chăm sóc nhị đứa nhỏ chứ.
Lương Hạnh ngẩn người, tiếp sau đó cô cười cợt cười cợt rồi nhẹ dịu bao bọc lấy bà, ngoan ngoãn nói: “Mẹ, con cái biết u phiền lòng cho tới con cái, tuy nhiên tất cả chúng ta mãi mãi không thể tránh khỏi những trở ngại, tất cả chúng ta chỉ hoàn toàn có thể nghĩ về cơ hội giải quyết trở ngại, không chỉ có thế, nhị đứa nhỏ bé cũng ko cần là trở ngại của con cái, bọn bọn chúng là báu vật, con cái yêu thương tụi nó, con cái mong muốn nuôi nhị đứa nhỏ cho dù có mệt mỏi hoặc cay đắng cực kỳ.”
Lúc này, cô cảm nhận thấy ưng ý trước đó chưa từng với.
Mẹ Lương khẽ đẩy cô rời khỏi rồi cúi đầu coi bụng nhỏ của cô ấy, bà phiền lòng nói: “Vậy con cái từ nhiệm chuồn, bao nhiêu mon này con cái trong nhà, u tiếp tục che chở cho tới con cái cho tới Khi sinh bọn nhỏ.”
Xem thêm: viết bài văn về bạo lực học đường
Bình luận